Chiếc lõi nồi cơm điện và chiếc y áo
- Minh Tue Path
- 14 thg 5
- 3 phút đọc
Câu chuyện về sự nhận ra âm thầm

Sau nhiều năm tu hành trong sự nghiêm mật, giữa rừng núi và nẻo đường xa, Thầy Minh Tuệ dần trở nên rất nhạy cảm với năng lượng của con người. Khi thân tâm được rèn luyện trong sự thanh tịnh tuyệt đối, Thầy không cần nghe, không cần hỏi – chỉ cần người ấy hiện diện trong không gian tĩnh lặng – là đủ để thấy.

Mỗi người mang theo một tầng năng lượng riêng. Có người bước tới, mang theo sự vọng động mà không cần nói. Có người chỉ cần hiện diện, đã làm dịu đi cả không gian. Và chính từ sự cảm nhận sâu ấy, Thầy đã trao tặng một vài vật dụng rất đặc biệt cho những người mà Thầy “thấy được gốc rễ”.

Vào giữa năm 2024, khi đang hành đạo bộ hành qua các tỉnh miền Bắc Việt Nam, Thầy Minh Tuệ gặp Đỗ Thành Luân, pháp danh Minh Pháp, một người con sống xa quê, trở về từ nước Anh. Giữa bao nhiêu người đến rồi đi, không ai ngờ Thầy lại tặng cho Luân một vật rất đặc biệt: chiếc lõi nồi cơm điện – cũng là vật Thầy sử dụng làm bình bát khất thực suốt hành trình.

Đó không phải món đồ quý về vật chất, nhưng lại là phương tiện gắn bó mật thiết với Thầy trong suốt quá trình hành đạo – nơi đựng từng phần cơm khất thực, là dấu tích của đời sống “tự độ” và “hành đạo không cầu tiện nghi”. Chiếc lõi nồi cũ ấy – mang theo hơi thở của sự thật hành.

Đầu năm 2025, Luân quay trở lại tìm gặp Thầy – lần này tại Thái Lan. Không nói nhiều, anh xin được gia nhập đoàn, hành trì theo hạnh đầu đà. Và trong suốt 13 ngày thực hành khổ hạnh, Minh Pháp đã rũ bỏ từng lớp bám víu của đời sống cũ, đi từ tây phương tiện nghi sang lộ trình đầy gai góc – mà vẫn giữ được tâm an, ý nguyện sáng.



Từ đó, Minh Pháp trở thành một trong những tình nguyện viên âm thầm và nhiệt thành nhất của tăng đoàn.

Ở một chiều không gian khác, cũng trong hành trình tại Thái Lan, Thầy gặp Nguyễn Hồ Đăng Minh, một người trẻ có biệt danh là NaTra – mạnh mẽ, kiên cường, mang tinh thần hộ pháp. Dù tuổi đời còn trẻ và tính khí còn sôi nổi, Thầy đã trao cho NaTra chiếc y áo của mình – một cử chỉ khiến không ít người ngạc nhiên, thậm chí can ngăn vì thời tiết lúc đó rất lạnh và đây là chiếc y áo thầy vừa tự tay may vá xong.
Nhưng Thầy đã thấy điều gì đó nơi chàng trai ấy – một phẩm chất chưa thành hình, nhưng rõ ràng là hạt giống chân thật.

NaTra từ đó dần bước vào vai trò tình nguyện viên, tháp tùng đoàn qua nhiều chặng đường đến Ấn Độ – nơi Thầy và tăng đoàn tiếp tục hành đạo trên đất Phật.

Chiếc lõi nồi cơm điện và chiếc y áo cũ – tưởng chỉ là hai vật vô tri, nhưng thực ra đã trở thành biểu tượng cho sự trao niềm tin không lời. Không phải vì công, cũng không phải vì sự thể hiện bên ngoài, mà là vì Thầy đã thấy được điều gì đó rất sâu – điều mà không phải ai cũng thấy được nơi chính mình.

Trong đạo, có những món quà nhỏ – nhưng mang theo một lời xác chứng vô ngôn, rằng: “Ta đã thấy con. Và con đã sẵn sàng đi xa hơn.”

Trân trọng,
Admin Team
MINH TUE PATH
Cộng Đồng Đầu Đà Hướng Đến Trí Tuệ và An Lạc
(Những ai có ý kiến đóng góp vui lòng điền thông tin dưới chân trang nhé.)
Comments